Thác Tà Lâm từ lâu đã trở thành niềm tự hào của các thế hệ đồng bào dân tộc thiểu số tại Mường Khương. Từ ngày có con đường lớn đến Nậm Chảy, ngày càng có nhiều người từ phương xa tìm đến leo lúi và để chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ, kỳ thú của thác Tà Lâm. Nếu đến du lịch SaPa –Lào Cai vào mùa hè, du khách ngoài được được chiêm ngưỡng vẻ đẹp nên thơ mà còn thấy nhiều nét hoang sơ của những thác nước khác nơi chân núi Phan Xi Păng hùng vĩ.
Thác Tà Lâm nằm giữa hai ngọn núi, giống hình hai con rồng đang vươn mình xuống dưới, trong khi đầu ngẩng cao bằng nhau. Riêng phần đuôi, mình rồng vắt lên trên dãy núi con voi sừng sững, và cõng trên mình rừng xanh bát ngát.
Dãy núi kể đến cao trên 1.000m so với mặt nước biển, nước từ trên đỉnh núi cao hay triền núi đổ dồn cả về đây, tạo thành dòng thác kỳ vĩ đổ dài lên đến hơn 500m. Từ xa, trên tuyến đường 4D đoạn km hai, du khách đã có thể thấy rõ ba tầng thác trắng xóa đổ xối xả xuống. Tầng một từ đỉnh thác dựng thành một cột nước dài hơn 100m rồi tỏa thành nhiều hướng xuống dưới những khe và những hầm đá ngoằn ngoèo. Nước tuôn tràn trắng xóa, qua những gốc cây cổ thụ có tán lá rậm rạp giao nhau, khiến ta không thể nhìn thấy thác.
Qua khoảng rừng này, nước mới cùng nhau ùa ra ngoài khoảng rừng thưa, tràn lan trắng xóa nối đuôi nhau len lỏi qua những tầng đá ào ào xuống dưới chân thác, ngay phần dưới cằm bờm của hai con rồng lớn, tạo thành một cái ao trong mát, tròn như chiếc giếng làng khổng lồ với đường kính hơn 30m.
Du khách thường phải dừng chân nghỉ ngơi mới có thể lấy lại sức leo núi lên thác. Bởi đường lên đỉnh thác khá hiểm trở, nhưng lại có sức hấp dẫn đến kỳ lạ với những ai thích khám phá, càng lên cao thác càng đẹp, không khí càng trong lành mát mẻ. Cảnh trí vùng biên cương khi đó thật hoành tráng, thả sức cho du khách tưởng tượng những điều kỳ tú và cảm thấy lòng sảng khoái đến tột cùng khi chinh phục được nó.
Dòng thác Tà Lâm cao dài, hùng vĩ, cộng thêm được rừng già bao trùm lên, trong khi nước xối quanh năm, mang đến vẻ đẹp nên thơ không sao cưỡng lại được. Buổi sớm hay chiều hôn, cả vùng nơi đây tràn ngập trong làn sương mù mờ ảo, nhưng ta vẫn nhận ra thác bởi tiếng nước chảy ầm ầm, cuộn trào đâu đó. Khi mặt trời nhô lên qua nọn núi Hàm Rồng, mây cũng loãng ra, dòng thác mới dần dần hiện ra rõ rệt, khói nước bốc lên như một làn sương mờ ảo lan tỏa và đặc lại trên từng trảng rừng, đỉnh núi.